ĐÁP ÁN - TUẦN 29. I. Luyện đọc văn bản: - Học sinh tự đọc văn bản. II. Dựa vào bài đọc, khoanh vào đáp án đúng nhất hoặc làm theo yêu cầu: 1. D. 2. A, B. 3. C. 4. Hãy viết 2-3 câu thể hiện những điều em biết về quê hương của Bác Hồ: Quê Hương của Bác ở Nghệ An.
Tấm Gương Học Ngoại Ngữ Của Bác Hồ Biết Bao Nhiêu Thứ Tiếng, Bác Hồ Và Nghệ Thuật Học 29 Ngoại Ngữ Đáp án trả lời đúng là câu A: Trong cuộc đời hoạt động cách mạng của Bác Hồ, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã có hơn 30 năm hoạt động ở nước ngoài.
Bác Hồ vẫn học ngoại ngữ khi đã ngoài 70 tuổi. Nguyên Phó thủ tướng Vũ Khoan kể, ai cũng biết Bác Hồ rất giỏi ngoại giữ và biết 9 thứ tiếng. Vào những năm đầu 1960, và khi đó Bác cũng đã cao tuổi nhưng vẫn chịu khó học ngoại ngữ. Ông Vũ Khoan nói cả đời ông
Năm 1922, Bác về làm chủ bút tờ báo Người nghèo viết bằng 3 thứ tiếng: Tên báo bằng tiếng Pháp ở giữa, chữ Ả Rập bên trái và bên phải là chữ Hán, đều do Bác viết. Viết.
Bác Hồ biết 29 thứ tiếng, chưa kể tiếng dân tộc thiểu số - Theo Gs. Hoàng Chí Bảo - người kể chuyện Bác Hồ hay nhất Theo
Bác Hồ nói chuyện với người dân Liên Xô – Ảnh: bqllang.gov.vn. Như vậy là, tiếng Đức tuy Bác ít sử dụng và không được thành thạo bằng các tiếng Pháp, Anh, Nga, thế nhưng nhiều người – kể cả người Đức – cũng vẫn kinh ngạc về vốn liếng thứ tiếng của Mác – Ăng-ghen này của Bác. V. Xan-bao, Ủy viên
Nhờ đâu mà Bác Hồ biết được nhiều thứ tiếng ? A. Sống và làm việc có kế hoạch. B. Siêng năng, cần cù. C. Tiết kiệm. D. Cả A,B,C. Hãy suy nghĩ và trả lời câu hỏi trước khi xem đáp án. Chủ đề: Đề thi Học Kỳ/Giữa Kỳ.
Trong bản lý lịch đại biểu dự Đại hội Quốc tế cộng sản lần thứ 7, Bác Hồ được miêu tả: "Biết các thứ tiếng: Pháp, Anh, Trung Quốc, Ý, Đức, Nga, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha".
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Trong bản lý lịch dự Đại hội Quốc tế Cộng sản lần thứ 7, Bác đã ghi biết các thứ tiếng Pháp, Anh, Trung , Ý, Đức, Nga. Trong bản lý lịch in sẵn bằng hai thứ tiếng Anh, Pháp “Đồng chí biết những thứ tiếng gì?”. Bác đã viết bằng tiếng Nga để trả lời câu hỏi ấy, dưới ký tên bằng chữ Nga chữ V ngược và uI. Như vậy là rõ ngay từ năm 1935, ngoài tiếng Hán, Pháp, Anh, Nga được xem là những ngôn ngữ quốc tế thông dụng ra, Bác còn biết cả tiếng Đức và tiếng Ý cũng là hai thứ tiếng quốc tế đang xem Bác hồ biết bao nhiêu thứ tiếngĐang xem Bác hồ biết bao nhiêu thứ tiếngBác học tiếng Đức từ bao giờ?Năm 1923, trên đường đi công tác, Bác tuy chỉ ghé qua thủ đô Bá Linh trong một thời gian ngắn, Bác vẫn học và học được tiếng Đức. Lúc học, Bác mua báo Đức để tập đọc. Bác nói “Tiền mua một tờ báo lúc đó trải rộng ra bằng cả tờ báo!”. Chúng ta biết rằng hồi ấy nước Đức đang bị nạn đói nghiêm trọng, lạm phát tồi tệ. Theo Xanh-tơ-ni, một nhà ngoại giao Pháp thì hồi ấy ở Bá Linh, Bác đã học xong phần cơ bản của tiếng Đức. Nhờ biết nhiều thứ tiếng nên Bác học tiếng Đức cũng nhanh và với việc dùng thường xuyên, với phản xạ nhạy bén mà sau này Bác có thể sửa vài chỗ đồng chí phiên dịch không chính xác. Như khi sang thăm nước Cộng hòa dân chủ Đức chẳng hạn, Bác đến nói chuyện với anh chị em học sinh thực tập sinh Việt Nam cùng các thầy cô giáo Đức. Đồng chí giỏi tiếng Đức nhất lớp được cử ra dịch. Bác giới thiệu có đồng chí Bộ trưởng Bộ Giáo dục cũng đến đây, nhưng đồng chí ấy lại dịch thành Bộ trưởng Bộ Văn hóa. Bác đã chữa lại nhớ có một lần, một nhà điêu khắc nước Cộng hòa dân chủ Đức tỏ ý muốn đắp tượng Bác. Nể lắm Bác mới nhận lời. Trong quá trình làm việc, đồng chí ấy mới biết Bác có thể nói được nhiều thứ tiếng, trong đó có tiếng Đức. Nhà điêu khắc tài giỏi này lúc đó mới thấy mình lãng phí, không điều tra nghiên cứu kỹ tình hình nên đã đưa phiên dịch đọc, Bác cũng thành thạo. Khi đoàn Việt Nam đi dự Đại hội Liên hoan thanh niên thế giới ở Đức về, đang tự học quanh đống lửa thì Bác đến. Một người đưa cho Bác một lá thư dài bằng tiếng Đức. Đây là lá thư của một tù binh Đức trong quân đội Lê dương bị bắt trong Chiến dịch Biên giới năm 1950. Do chính sách khoan hồng nhân đạo của Chính phủ ta nên anh được trao trả về nước. Người tù binh ấy hiểu rõ sự thật, trong thư, anh gửi tặng Bác ảnh hai vợ chồng, anh báo tin là vợ anh có mang, anh xin Bác nhận làm cha đỡ đầu cho đứa trẻ… Bác dịch ngay tức khắc cho mọi người nghe, dịch tới đâu ai nấy đều phá lên cười vui vẻ đến đấy…Bác Hồ nói chuyện với người dân Liên Xô – Ảnh vậy là, tiếng Đức tuy Bác ít sử dụng và không được thành thạo bằng các tiếng Pháp, Anh, Nga, thế nhưng nhiều người – kể cả người Đức – cũng vẫn kinh ngạc về vốn liếng thứ tiếng của Mác – Ăng-ghen này của Bác. V. Xan-bao, Ủy viên thường trực Ban thư ký Ủy ban Đoàn kết với Việt Nam của Cộng hòa dân chủ Đức được gặp Bác. Đồng chí cảm thấy “một điều rất lạ là sau 37 năm – kể từ năm Bác hoạt động bên Đức – Bác vẫn nói tiếng Đức một cách chính tiếng Ý, cũng có mẩu chuyện vui vui. Khi còn hoạt động ở nước ngoài, trên đường đi công tác, Bác ghé qua nước Ý. Đến biên giới, bọn cảnh sát gác biên phòng của bọn phát xít đã giở xem quyển “Tự điển chống cộng quốc tế” dày khoảng trang, ghi tên tuổi những người cách mạng các nước từ vần A tới vần Z. Khi không thấy tên mới của Bác trong đó, chúng chào lễ phép “Mời ông cứ đi!”. Thế là Bác vào được nước Ý, nơi mà phụ nữ “hát rất hay”, “trong như tiếng chuông”. Bác đã đến cửa biển Náp-lơ, đi thăm núi lửa Vê-xu-vô, di tích phố Pom-pê-i, thủ đô Rom và đến dự hội chợ Mi-lăng. Ở đây có một cái tháp cao, lên tháp xem phong cảnh xung quanh phải mua vé. Bác đã chào cụ già gác tháp và hỏi bằng tiếng Ý “Sao cụ, đời sống thế nào?”. “Ôi, khổ lắm ông ạ! Biết bao giờ sẽ chấm dứt chế độ này!”. Rời Ý, Bác đáp tàu Nhật sang Xiêm nay là Thái Lan, Bác lấy tên Thầu Chín, hoặc Chín Thầu nghĩa là ông già Trung Quốc. Bác đóng vai một nhà báo Trung Quốc. Theo đồng chí Lê Mạnh Trinh, người xưa kia đã được Bác dạy bảo, thì bấy giờ “tổ chức kiều bào còn mắc bệnh hẹp hòi Ở đất nước người ta lâu mà tiếng Xiêm, chữ Xiêm cũng không học, vì anh em cho rằng không bao lâu nữa, không đi nước ngoài thì cũng về nước để tuyên truyền, vận động, chứ chẳng ăn đời ở kiếp ở nơi đây. Mặt khác, tình hình có nhiều khó khăn, phong trào trong nước bị khủng bố dữ dội, anh em thấy tiền đồ cách mạng còn đen tối”. Trước tình hình ấy, Bác chủ trương “làm cho quần chúng Xiêm có cảm tình với cách mạng Việt Nam”, “xin phép Chính phủ Xiêm cho lập trường học cho trẻ em Việt kiều, khuyến khích mọi người học tiếng Xiêm”. Thầu Chín cổ động mọi người trong cơ quan hợp tác cùng học chữ Xiêm; số người cùng học được mươi người. Khi đặt chương trình, Thầu Chín đề ra trong thời gian đầu, mỗi ngày học 10 chữ, về sau tăng dần lên. Mọi người chê ít đòi học nhiều thêm Tìm Hiểu Sim 4G Vinaphone Trọn Gói 1 Năm Giá Bao Nhiêu? ? Giá Mới Nhất 2021Thầu Chín chủ trương học 10 chữ thôi. Mọi người cho rằng nhất định mình học được. Chưa đầy 3 tháng, Thầu Chín đã xem được báo chữ Xiêm, còn những người khác thì chỉ hăng hái, vồ vập lúc đầu, về sau dần dần “bữa đực bữa cái”. Kết quả, “chữ thầy lại theo thầy!”.Lớp học tiếng Xiêm kể trên là lớp học ngoài giờ làm việc, “lớp không chuyên”, thì sức học như Bác đề ra là hợp lý, bảo đảm thành công mà trí nhớ không bị suy yếu vì học quá nhiều, quá khó trong một lúc, nhất là vào thời gian đầu. Sở dĩ Bác học chữ, tiếng Xiêm được nhanh và tốt như vậy là nhờ mục đích cao đẹp tạo nên sự say mê, hào hứng, thái độ nghiêm túc kiên trì, kinh nghiệm già dặn trong việc học tiếng nước ngoài, cộng với sự hiểu biết sâu sắc về ngôn ngữ của nhờ nhiều yếu tố học tập đó mà trong quá trình học tập, rèn luyện, Bác Hồ kính yêu của chúng ta cũng đã nắm được tiếng Tây Ban Nha. Do thông thạo tiếng Pháp, tiếng Anh, Bác học tiếng Tây Ban Nha chẳng khó khăn cho lắm. Hơn nữa, con người với “đôi bàn chân đã đi khắp thế giới” ấy, từng đặt chân lên nhiều nơi ở vùng châu Mỹ La-tinh như Pa-na-ma, U-ru-goay… là những nước nói tiếng Tây Ban Nha, lại còn đến cả Tây Ban Nha nữa, thì chắc rằng cái vốn thứ tiếng quan trọng đứng hàng thứ ba về số người nói sau tiếng Hán và tiếng Anh này của Bác cũng không phải là quá ít ỏi. Trước khi trúng cử Tổng thống nước Cộng hòa Chi-lê, ông Xăn-va-đo A-gien-đê được gặp người tượng trưng cho cả dân tộc Việt Nam Chủ tịch Hồ Chí Minh. Vị chính khách được gặp Bác này bày tỏ niềm kính phục vô hạn về đức độ, tài năng của Bác. Riêng tiếng nước ngoài, xin trích ra đây một đoạn băng ghi âm cuộc nói chuyện giữa Tổng thống và nhà báo Pháp Rê-gi Đơ-brayĐơ-bray Đồng chí Hồ Chí Minh rất giản dị trong cách cư những Bác hiểu rõ tiếng Hán, Pháp, Anh, Nga mà còn biết cả tiếng nói của các dân tộc nữa. Nhằm thực hiện cho lý tưởng cao đẹp của mình, Bác chẳng nề hà, ngần ngại điều gì. Một mặt, Bác học tiếng Hán, Pháp, Anh, Nga… là những thứ tiếng nước ngoài có ý nghĩa “thế giới”, “quốc tế” của nó, mặt khác cần thiết, Bác cũng học cả một vài thứ tiếng ít được dùng trên thế giới như tiếng Xiêm, Tiệp và những thứ tiếng của các dân tộc ít người sống trên lãnh thổ Việt Nam, chỉ lưu hành trên vài vùng nhỏ hẹp mà thôi. Ở Viện Bảo tàng cách mạng chúng ta còn giữ được bút tích Bác học tiếng Tày hồi ở Việt Bắc. Mới về Pác-Bó, chẳng bao lâu, Bác đã nói được tiếng Nùng ở “quê hương thứ hai” của Bác người Pác-Bó nói tiếng Nùng. Chẳng những thế, Bác còn đặt một bài hát bằng tiếng Nùng rồi dạy dần cho các đồng chí ở chung quanh. Đó là “Bài hát thiếu niên Cứu quốc hội” theo một điệu dân ca Nùng, một số câu dịch ra tiếng Kinh đại ý như sauThiếu niên ta ở trong Cứu quốc hộiPhải học để cứu nước nhàTheo người lớn đánh Tây đuổi NhậtTa tự cứu lấy ta…Bác đi hầu hết các tỉnh miền núi ở phía Bắc. Bác lên vùng cao cũng như xuống vùng thấp, quen biết rất nhiều địa phương. Nhiều khi vào một bản, nhân dân quây quần lại, khi thì Bác nói tiếng Kinh, lúc lại nói tiếng Tày, Nùng… tiếng quê hương của các dân tộc ít người. Bác thường khuyên cán bộ miền xuôi lên công tác miền ngược cần phải học tiếng địa phương, nếu không như vậy thì “nửa câm nửa điếc”, “khó gần gũi quần chúng”. Bác nói “Người Kinh lên miền núi công tác phải học cho được tiếng dân tộc. Không học tiếng dân tộc, bà con bảo đau đầu lại cho thuốc đau bụng, thế là bệnh chẳng khỏi mà có khi gây nguy hiểm chết người nữa”, “Người dân tộc này phải học tiếng nói của người dân tộc khác để hiểu biết nhau hơn và sau này nếu đi công tác ở vùng không phải dân tộc mình, cũng làm được việc tốt hơn”.Xem thêm Giá Tiêm Thuốc Giữ Thai Bao Nhiêu Tiền Sử Thai Lưu? Tiêm Thuốc Nội Tiết Giữ Thai Gia Bao NhiềuBiết bao nhiêu đồng chí nhờ vâng theo lời Bác mà đạt được thắng lợi trong công tác, vừa giỏi chính trị chuyên môn lại vừa giỏi tiếng dân tộc hoặc tiếng Kinh, tăng cường đoàn kết, giúp đỡ nhau, cùng dắt nhau vươn lên, vươn mãi. Và chính Bác cũng là hiện thân của đoàn kết, nguồn gốc của mọi thắng lợi – đoàn kết dân tộc, đoàn kết trong nội bộ từng dân tộc, giữa các dân tộc với nhau, giữa các dân tộc ít người với dân tộc nhiều người, đoàn kết giữa nhân dân ta với nhân dân thế giới.Lược kể theo Lê Khánh Sơn, Bác Hồ với tiếng nước ngoài, NXB Tổng hợp Sông Bé, 1990
Tấm Gương Học Ngoại Ngữ Của Bác Hồ Biết Bao Nhiêu Thứ Tiếng, Nhớ Mãi Những Câu Chuyện Kể Về Bác Trong bản lý lịch dự Đại hội Quốc tế Cộng sản lần thứ 7, Bác đã ghi biết các thứ tiếng Pháp, Anh, Trung , Ý, Đức, Nga. Trong bản lý lịch in sẵn bằng hai thứ tiếng Anh, Pháp “Đồng chí biết những thứ tiếng gì?”. Bác đã viết bằng tiếng Nga để trả lời câu hỏi ấy, dưới ký tên bằng chữ Nga chữ V ngược và uI. Như vậy là rõ ngay từ năm 1935, ngoài tiếng Hán, Pháp, Anh, Nga được xem là những ngôn ngữ quốc tế thông dụng ra, Bác còn biết cả tiếng Đức và tiếng Ý cũng là hai thứ tiếng quốc tế đang xem Bác hồ biết mấy thứ tiếngĐang xem Bác hồ biết bao nhiêu thứ tiếngBác học tiếng Đức từ bao giờ?Năm 1923, trên đường đi công tác, Bác tuy chỉ ghé qua thủ đô Bá Linh trong một thời gian ngắn, Bác vẫn học và học được tiếng Đức. Lúc học, Bác mua báo Đức để tập đọc. Bác nói “Tiền mua một tờ báo lúc đó trải rộng ra bằng cả tờ báo!”. Chúng ta biết rằng hồi ấy nước Đức đang bị nạn đói nghiêm trọng, lạm phát tồi tệ. Theo Xanh-tơ-ni, một nhà ngoại giao Pháp thì hồi ấy ở Bá Linh, Bác đã học xong phần cơ bản của tiếng Đức. Nhờ biết nhiều thứ tiếng nên Bác học tiếng Đức cũng nhanh và với việc dùng thường xuyên, với phản xạ nhạy bén mà sau này Bác có thể sửa vài chỗ đồng chí phiên dịch không chính xác. Như khi sang thăm nước Cộng hòa dân chủ Đức chẳng hạn, Bác đến nói chuyện với anh chị em học sinh thực tập sinh Việt Nam cùng các thầy cô giáo Đức. Đồng chí giỏi tiếng Đức nhất lớp được cử ra dịch. Bác giới thiệu có đồng chí Bộ trưởng Bộ Giáo dục cũng đến đây, nhưng đồng chí ấy lại dịch thành Bộ trưởng Bộ Văn hóa. Bác đã chữa lại nhớ có một lần, một nhà điêu khắc nước Cộng hòa dân chủ Đức tỏ ý muốn đắp tượng Bác. Nể lắm Bác mới nhận lời. Trong quá trình làm việc, đồng chí ấy mới biết Bác có thể nói được nhiều thứ tiếng, trong đó có tiếng Đức. Nhà điêu khắc tài giỏi này lúc đó mới thấy mình lãng phí, không điều tra nghiên cứu kỹ tình hình nên đã đưa phiên dịch đọc, Bác cũng thành thạo. Khi đoàn Việt Nam đi dự Đại hội Liên hoan thanh niên thế giới ở Đức về, đang tự học quanh đống lửa thì Bác đến. Một người đưa cho Bác một lá thư dài bằng tiếng Đức. Đây là lá thư của một tù binh Đức trong quân đội Lê dương bị bắt trong Chiến dịch Biên giới năm 1950. Do chính sách khoan hồng nhân đạo của Chính phủ ta nên anh được trao trả về nước. Người tù binh ấy hiểu rõ sự thật, trong thư, anh gửi tặng Bác ảnh hai vợ chồng, anh báo tin là vợ anh có mang, anh xin Bác nhận làm cha đỡ đầu cho đứa trẻ… Bác dịch ngay tức khắc cho mọi người nghe, dịch tới đâu ai nấy đều phá lên cười vui vẻ đến đấy…Bác Hồ nói chuyện với người dân Liên Xô – Ảnh vậy là, tiếng Đức tuy Bác ít sử dụng và không được thành thạo bằng các tiếng Pháp, Anh, Nga, thế nhưng nhiều người – kể cả người Đức – cũng vẫn kinh ngạc về vốn liếng thứ tiếng của Mác – Ăng-ghen này của Bác. V. Xan-bao, Ủy viên thường trực Ban thư ký Ủy ban Đoàn kết với Việt Nam của Cộng hòa dân chủ Đức được gặp Bác. Đồng chí cảm thấy “một điều rất lạ là sau 37 năm – kể từ năm Bác hoạt động bên Đức – Bác vẫn nói tiếng Đức một cách chính tiếng Ý, cũng có mẩu chuyện vui vui. Khi còn hoạt động ở nước ngoài, trên đường đi công tác, Bác ghé qua nước Ý. Đến biên giới, bọn cảnh sát gác biên phòng của bọn phát xít đã giở xem quyển “Tự điển chống cộng quốc tế” dày khoảng trang, ghi tên tuổi những người cách mạng các nước từ vần A tới vần Z. Khi không thấy tên mới của Bác trong đó, chúng chào lễ phép “Mời ông cứ đi!”. Thế là Bác vào được nước Ý, nơi mà phụ nữ “hát rất hay”, “trong như tiếng chuông”. Bác đã đến cửa biển Náp-lơ, đi thăm núi lửa Vê-xu-vô, di tích phố Pom-pê-i, thủ đô Rom và đến dự hội chợ Mi-lăng. Ở đây có một cái tháp cao, lên tháp xem phong cảnh xung quanh phải mua vé. Bác đã chào cụ già gác tháp và hỏi bằng tiếng Ý “Sao cụ, đời sống thế nào?”. “Ôi, khổ lắm ông ạ! Biết bao giờ sẽ chấm dứt chế độ này!”. Rời Ý, Bác đáp tàu Nhật sang Xiêm nay là Thái Lan, Bác lấy tên Thầu Chín, hoặc Chín Thầu nghĩa là ông già Trung Quốc. Bác đóng vai một nhà báo Trung Quốc. Theo đồng chí Lê Mạnh Trinh, người xưa kia đã được Bác dạy bảo, thì bấy giờ “tổ chức kiều bào còn mắc bệnh hẹp hòi Ở đất nước người ta lâu mà tiếng Xiêm, chữ Xiêm cũng không học, vì anh em cho rằng không bao lâu nữa, không đi nước ngoài thì cũng về nước để tuyên truyền, vận động, chứ chẳng ăn đời ở kiếp ở nơi đây. Mặt khác, tình hình có nhiều khó khăn, phong trào trong nước bị khủng bố dữ dội, anh em thấy tiền đồ cách mạng còn đen tối”. Trước tình hình ấy, Bác chủ trương “làm cho quần chúng Xiêm có cảm tình với cách mạng Việt Nam”, “xin phép Chính phủ Xiêm cho lập trường học cho trẻ em Việt kiều, khuyến khích mọi người học tiếng Xiêm”. Thầu Chín cổ động mọi người trong cơ quan hợp tác cùng học chữ Xiêm; số người cùng học được mươi người. Khi đặt chương trình, Thầu Chín đề ra trong thời gian đầu, mỗi ngày học 10 chữ, về sau tăng dần lên. Mọi người chê ít đòi học nhiều thêm Giải Hệ Phương Trình 4 Ẩn Bằng Ma Trận, Bài 1 Hệ Phương Trình Tuyến TínhThầu Chín chủ trương học 10 chữ thôi. Mọi người cho rằng nhất định mình học được. Chưa đầy 3 tháng, Thầu Chín đã xem được báo chữ Xiêm, còn những người khác thì chỉ hăng hái, vồ vập lúc đầu, về sau dần dần “bữa đực bữa cái”. Kết quả, “chữ thầy lại theo thầy!”.Lớp học tiếng Xiêm kể trên là lớp học ngoài giờ làm việc, “lớp không chuyên”, thì sức học như Bác đề ra là hợp lý, bảo đảm thành công mà trí nhớ không bị suy yếu vì học quá nhiều, quá khó trong một lúc, nhất là vào thời gian đầu. Sở dĩ Bác học chữ, tiếng Xiêm được nhanh và tốt như vậy là nhờ mục đích cao đẹp tạo nên sự say mê, hào hứng, thái độ nghiêm túc kiên trì, kinh nghiệm già dặn trong việc học tiếng nước ngoài, cộng với sự hiểu biết sâu sắc về ngôn ngữ của nhờ nhiều yếu tố học tập đó mà trong quá trình học tập, rèn luyện, Bác Hồ kính yêu của chúng ta cũng đã nắm được tiếng Tây Ban Nha. Do thông thạo tiếng Pháp, tiếng Anh, Bác học tiếng Tây Ban Nha chẳng khó khăn cho lắm. Hơn nữa, con người với “đôi bàn chân đã đi khắp thế giới” ấy, từng đặt chân lên nhiều nơi ở vùng châu Mỹ La-tinh như Pa-na-ma, U-ru-goay… là những nước nói tiếng Tây Ban Nha, lại còn đến cả Tây Ban Nha nữa, thì chắc rằng cái vốn thứ tiếng quan trọng đứng hàng thứ ba về số người nói sau tiếng Hán và tiếng Anh này của Bác cũng không phải là quá ít ỏi. Trước khi trúng cử Tổng thống nước Cộng hòa Chi-lê, ông Xăn-va-đo A-gien-đê được gặp người tượng trưng cho cả dân tộc Việt Nam Chủ tịch Hồ Chí Minh. Vị chính khách được gặp Bác này bày tỏ niềm kính phục vô hạn về đức độ, tài năng của Bác. Riêng tiếng nước ngoài, xin trích ra đây một đoạn băng ghi âm cuộc nói chuyện giữa Tổng thống và nhà báo Pháp Rê-gi Đơ-brayĐơ-bray Đồng chí Hồ Chí Minh rất giản dị trong cách cư những Bác hiểu rõ tiếng Hán, Pháp, Anh, Nga mà còn biết cả tiếng nói của các dân tộc nữa. Nhằm thực hiện cho lý tưởng cao đẹp của mình, Bác chẳng nề hà, ngần ngại điều gì. Một mặt, Bác học tiếng Hán, Pháp, Anh, Nga… là những thứ tiếng nước ngoài có ý nghĩa “thế giới”, “quốc tế” của nó, mặt khác cần thiết, Bác cũng học cả một vài thứ tiếng ít được dùng trên thế giới như tiếng Xiêm, Tiệp và những thứ tiếng của các dân tộc ít người sống trên lãnh thổ Việt Nam, chỉ lưu hành trên vài vùng nhỏ hẹp mà thôi. Ở Viện Bảo tàng cách mạng chúng ta còn giữ được bút tích Bác học tiếng Tày hồi ở Việt Bắc. Mới về Pác-Bó, chẳng bao lâu, Bác đã nói được tiếng Nùng ở “quê hương thứ hai” của Bác người Pác-Bó nói tiếng Nùng. Chẳng những thế, Bác còn đặt một bài hát bằng tiếng Nùng rồi dạy dần cho các đồng chí ở chung quanh. Đó là “Bài hát thiếu niên Cứu quốc hội” theo một điệu dân ca Nùng, một số câu dịch ra tiếng Kinh đại ý như sauThiếu niên ta ở trong Cứu quốc hộiPhải học để cứu nước nhàTheo người lớn đánh Tây đuổi NhậtTa tự cứu lấy ta…Bác đi hầu hết các tỉnh miền núi ở phía Bắc. Bác lên vùng cao cũng như xuống vùng thấp, quen biết rất nhiều địa phương. Nhiều khi vào một bản, nhân dân quây quần lại, khi thì Bác nói tiếng Kinh, lúc lại nói tiếng Tày, Nùng… tiếng quê hương của các dân tộc ít người. Bác thường khuyên cán bộ miền xuôi lên công tác miền ngược cần phải học tiếng địa phương, nếu không như vậy thì “nửa câm nửa điếc”, “khó gần gũi quần chúng”. Bác nói “Người Kinh lên miền núi công tác phải học cho được tiếng dân tộc. Không học tiếng dân tộc, bà con bảo đau đầu lại cho thuốc đau bụng, thế là bệnh chẳng khỏi mà có khi gây nguy hiểm chết người nữa”, “Người dân tộc này phải học tiếng nói của người dân tộc khác để hiểu biết nhau hơn và sau này nếu đi công tác ở vùng không phải dân tộc mình, cũng làm được việc tốt hơn”.Biết bao nhiêu đồng chí nhờ vâng theo lời Bác mà đạt được thắng lợi trong công tác, vừa giỏi chính trị chuyên môn lại vừa giỏi tiếng dân tộc hoặc tiếng Kinh, tăng cường đoàn kết, giúp đỡ nhau, cùng dắt nhau vươn lên, vươn mãi. Và chính Bác cũng là hiện thân của đoàn kết, nguồn gốc của mọi thắng lợi – đoàn kết dân tộc, đoàn kết trong nội bộ từng dân tộc, giữa các dân tộc với nhau, giữa các dân tộc ít người với dân tộc nhiều người, đoàn kết giữa nhân dân ta với nhân dân thế giới.Lược kể theo Lê Khánh Sơn, Bác Hồ với tiếng nước ngoài, NXB Tổng hợp Sông Bé, 1990
Có đúng là ông Hô học 29 ngoaị ngữ như báo chí Hà Nôi mới nói? Bạn đã từng có kinh nghiệm học ngoại ngữ rồi hoặc học tiếng Anh, hoặc tiếng Pháp, hoặc tiếng Nhật… Bao lâu thì bạn giao tiếp nổi? Các giáo sư trường Đại Học Ngoaị Ngữ ở Bộ Ngoaị Giao VN có ai giỏi tới 5 hay 7 ngôn ngữ không? Vậy mà, Đảng ta tung hô ông Hồ học tới 29 ngôn ngữ, đó là chưa kể ngôn ngữ bằng tay quơ, chân múa… Báo Đất Việt có bản tin “Bác Hồ và nghệ thuật học 29 ngoại ngữ” trong đó ghi rằng “Giáo sư Hoàng Chí Bảo từng xác nhận rằng bác nói được 29 thứ tiếng, chưa kể tiếng đồng bào dân tộc nước Việt. Bác đã học bằng cách nào! Bác viết lên bàn tay, học dưới ánh trăng, dưới ánh đèn vàng vọt của con tàu, dành dụm từng ly café cho người thủy thủ Algeri để học tiếng Pháp… Trong bản lý lịch đại biểu dự Đại hội Quốc tế cộng sản lần thứ 7, Bác Hồ được miêu tả “Biết các thứ tiếng Pháp, Anh, Trung Quốc, Ý, Đức, Nga, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha”. Ngoài ra dựa vào những lần Bác đi thăm nước ngoài, cũng như những lần đón tiếp các phái đoàn ngoại giao tới thăm Việt Nam, Bác còn có thể sử dụng thông thạo khá nhiều ngoại ngữ khác nữa như Tiếng Xiêm Thái Lan bây giờ, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ả Rập, tiếng của rất nhiều dân tộc thiểu số Việt Nam…” Ngưng trích Sao hay thế nhỉ, học 29 ngôn ngữ… Cũng nên mượn lời nhà phê bình Thụy Khuê trong tác phẩm mới xuất bản mấy năm trước, nhan đề “Nhân Văn Giai Phẩm Và Vấn Đề Nguyễn Ái Quốc” trong đó đưa ra các chứng cứ rằng khả năng Pháp ngữ, nói và viết, của ông Hồ Chí Minh dở thê thảm, và chuyện tự nhận là tác giả các bài Pháp ngữ ký tên Nguyễn Ái Quốc chỉ là mạo nhận. Trong sách đưa ra nhận định của mật thám Pháp “…Trong báo cáo ngày 20/1/1921 của điều tra viên Josselme trình thượng cấp, ông ta viết “Những ai biết tiếng Pháp và đọc những văn bản ký tên Nguyễn Ái Quốc đều thấy một sự thực hiển nhiên Nguyễn Tất Thành không thể viết những bài báo ký tên Nguyễn Ái Quốc.” trang 498 sđđ Tổng thanh tra Pierre Guesde cũng có một đánh giá tương tự về trình độ Pháp ngữ của Nguyễn Tất Thành “Khả năng nói và viết tiếng Pháp của tay An Nam này không đủ viết những bài ký tên Nguyễn Ái Quốc” trang 497 sđđ. Nhà phê bình Thụy Khuê đã nghe bản ghi âm, một tài liệu video của Viện Quốc gia Lưu trữ Âm thanh và Hình ảnh INA-Institut National Audiovisuel- về buổi phỏng vấn Hồ Chí Minh của một nhà báo Pháp tháng 6/1964. Trong buổi phỏng vấn này, HCM đã trả lời với một tiếng Pháp thô thiển, “có nhiều lỗi sơ đẳng, có câu ông dịch nguyên văn tiếng Việt…” Và bà Thụy Khuê viết “Trên 70 tuổi đầu mà HCM vẫn không bỏ được cái tật nói một thứ tiếng Pháp bồi của anh Ba phụ bếp năm xưa.” Cũng cần nói thêm rằng, nhà phê bình Thụy Khuê sống ở Pháp từ thời niên thiếu và định cư ở Pháp đã hơn nửa thế kỷ — tất nhiên có khả năng thẩm định trình độ tiếng Tây. Than ôi, vậy mà mãi tung hô ông Hồ học 29 ngoại ngữ… Học tiếng Việt cho giỏi cũng muốn chết rồi, thêm một ngoaị ngữ nữa là kinh khủng lắm… vậy mà cứ nói 29 ngoại ngữ. Điều hướng bài viết Tài liệu liên quan đến Thiếu tá Hồ Quang HCM & đồng bọn.
Anh Xin chào bác hồ, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn. Tôi biết khá nhiều thứ tiếng Anh, bao gồm cả các từ vựng, ngữ pháp, và các cấu trúc câu. Tôi cũng có thể đọc và viết tiếng Anh tốt, và có thể nói tiếng Anh với một trình độ khá tốt. Tôi cũng có thể hiểu và trả lời các câu hỏi bằng tiếng Anh. Tôi cũng có thể giao tiếp với người nước ngoài bằng tiếng Anh. Tôi cũng có thể giải quyết các vấn đề bằng tiếng Anh. Tôi cũng có thể giải thích các ý tưởng bằng tiếng Anh. Tôi cũng có thể giải thích các ý tưởng bằng tiếng Anh. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để giao tiếp với người nước ngoài. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để giải quyết các vấn đề. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để giải thích các ý tưởng. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để thực hiện các nhiệm vụ. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để thực hiện các nhiệm vụ. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để thực hiện các nhiệm vụ. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để thực hiện các nhiệm vụ. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để thực hiện các nhiệm vụ. Tôi cũng có thể sử dụng tiếng Anh để thực hiện các nhiệm
Trong bản lý lịch đại biểu dự Đại hội Quốc tế cộng sản lần thứ 7, Bác Hồ đã ghi “Biết các thứ tiếng Pháp, Anh, Trung Quốc, Ý, Đức, Nga”. Nhưng trên thực tế, dựa vào những lần Bác đi thăm nước ngoài, cũng như những lần đón tiếp các phái đoàn ngoại giao tới thăm Việt Nam, chúng ta còn được biết vốn ngoại ngữ của Chủ tịch Hồ Chí Minh không dừng lại ở đó. Ngoài các ngoại ngữ phổ biến như Pháp, Anh, Trung Quốc, Ý, Đức, Nga, Bác Hồ còn thông thạo khá nhiều ngoại ngữ khác như tiếng Thái, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ả Rập, tiếng nhiều dân tộc thiểu số Việt Nam… Vốn ngoại ngữ đó của Bác tất cả đều xuất phát từ sự khổ công luyện tập. Vậy Người đã học ngôn ngữ nước ngoài bằng các phương pháp nào? Giáo sư Hoàng Chí Bảo từng xác nhận rằng bác nói được 29 thứ tiếng, chưa kể tiếng đồng bào dân tộc nước Việt. Học tiếng Pháp từ người Pháp Ngày 5/6/1911, tại bến cảng nhà Rồng, Người sang Pháp để tìm ra con đường cứu nước, cứu dân cần phải biết sử dụng thành thạo tiếng Pháp. Vì thế, Bác đặt ra quyết tâm “Nhất định phải học cho kỳ được”. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, Người vẫn tìm ra phương pháp học ngôn ngữ nước ngoài này. Trên chuyến tàu đó, mỗi lúc rảnh rỗi, Bác đều tìm đến hai người lính trẻ được giải ngũ đi cùng chuyến tàu để học đọc và viết tiếng Pháp. Họ cho Bác mượn những quyển sách nhỏ in tiếng Pháp. Từ đây, Bác đã học từ những thực tiễn trong cuộc sống hằng ngày như những câu hỏi cái này là gì? đồ vật kia là gì? Bác hỏi họ để được giải thích về ngôn ngữ. Sau đó Bác viết vào một mẩu giấy, dán vào chỗ hay để ý nhất để tranh thủ vừa làm, vừa học. Có khi Bác viết hẳn vào cánh tay. Tối tối sau khi đi làm về, Bác rửa tay, rồi lại ghi những từ mới vào. Học được chữ nào, Bác ghép chúng lại thành câu thực hành ngay. Bác Hồ sử dụng tiếng Pháp trả lời phỏng vấn. Nguồn Tư liệu Học tiếng Pháp từ nghề viết báo Ban đầu, Bác tập ghép một vài từ, sau ghép thành đoạn, dần dần Người tập viết thành bài dài. Một thời gian sau, Bác tìm đến các tờ báo của Pháp để xin được viết bài đăng báo. Sau mỗi bài báo viết bằng tiếng Pháp, Bác đều chép thành 2 bản. Một bản Người lưu giữ lại, còn bản kia gửi cho Toà soạn. Bác nói với mọi người trong Tòa soạn rằng “Tôi rất sung sướng nếu bài viết này của tôi được đăng, nhưng dù thế nào cũng xin các đồng chí sửa lỗi tiếng Pháp cho tôi”. Sau mỗi lần bài viết của Bác được đăng báo, Bác vui mừng khôn xiết. Bên cạnh đó, Người lại cẩn thận xem lại từng câu từng chữ, xem bài viết của mình đúng sai chỗ nào, Toà soạn báo đã sửa lại cho mình như thế nào. Theo chỉ dẫn của những chủ bút, Bác tập viết đi viết lại, khi thì viết diễn giải ra cho dài, khi lại viết ngắn lại cho súc tích… Học tiếng Pháp từ thú vui đọc sách Sau mỗi ngày làm việc, Bác lại tranh thủ đọc vài trang tiểu thuyết. Điều đó giúp Bác vừa giải trí, thư giãn đầu óc lại vừa là tự trau dồi kiến thức. Bác thường tìm đọc những tác phẩm của Tônxtôi để học tập cách viết, cách lập luận. Sau đó Người tập viết những bài phóng sự. Sáng nào Bác cũng viết từ 5 giờ đến 6 giờ rưỡi, tới 7 giờ Bác lại bắt tay vào công việc. Dù trời nóng hay rét Bác cũng không nản chí. Năm 1922, Bác đã trở thành chủ bút của tờ báo “Người cùng khổ” viết bằng 3 thứ tiếng. Tên báo bằng tiếng Pháp đặt ở giữa. Chữ Ả Rập bên trái và bên phải là chữ Hán. Tất cả đều do Bác viết. Do Toà soạn báo không có Ban biên tập thường xuyên, nên nhiều khi Bác phải “cáng đáng” mọi việc từ khâu sửa chữa, biên tập bài vở, tới khâu bán báo. Bác Hồ đã học Tiếng Anh như thế nào? Biết tiếng Pháp rồi, Bác đã tìm sang đất nước Anh. Đặt chân lên đất nước Anh Bác đã tìm ngay cho mình một công việc để làm. Thường ngày Bác phải làm từ 8 giờ sáng tới 12 giờ, chiều từ 5 giờ tới 10 giờ đêm. Bác dành dụm để có chút tiền mua sách vở. Phương tiện học duy nhất của Người cũng chỉ có vài quyển vở và một cây bút chì. Mỗi điểm đến đều là một trường Đại Học Sớm chiều Bác ra Vườn hoa Haydơ, nơi có nhiều cây to, cột đèn xưa để tự học. Bác thường ra đó để học “vì ở đó thời tiết thường rất lạnh, nên khi học sẽ không thể buồn ngủ được”. Dành dụm tất cả số tiền kiếm được Bác cùng với vị Giáo sư người Ý học thêm tiếng Anh vào buổi cuối tuần. Bác đã tận dụng mọi nơi, mọi lúc có thể để học tiếng Anh. Rơ-nê-Đi-pét đã viết về Bác trên tờ báo “Phong trào” rằng “Trên đường đi tìm hiểu thế giới, ở mỗi nơi tàu dừng lại, đối với anh Ba đều là một trường Đại học. Ở đó, anh đã trực tiếp thu lượm được những hiểu biết.” Học tiếng Anh qua lịch sử đất nướcTrong thời gian ở London, Bác đã làm nhiều nghề khác nhau để có tiền ăn học. Bác đã dành nhiều thời giờ để nghiên cứu lịch sử thế giới. Bác học tiếng Anh và suy nghĩ về tương lai của các dân tộc thuộc địa. Người thường tìm hiểu nền văn hoá và lịch sử nước Anh, Mỹ. Riêng tài liệu nói về Mỹ của Bác đã lên đến hàng mấy trăm bài. Trong đó có các thể loại khác nhau, đề cập toàn diện và sâu sắc đến nước Mỹ. Với Bác, việc đọc nhiều sách báo của Mỹ, học tiếng Anh để hiểu tường tận hơn thế giới và để lãnh đạo cách mạng một cách khoa học hơn… Học tiếng Nga trên hành trình tìm đường cứu nước Bác sử dụng tiếng Nga trong những lần công tác tại đây. Nguồn Tư liệu Năm 1923, Bác rời Pháp sang Nga. Hai ngày sau đó, Bác đã chào hỏi những câu thông thường bằng tiếng Nga. Liền sau đó, Người học tiếng Nga ngay lập tức. Người vừa làm, vừa học. Tranh thủ mọi cơ hội để học, Người đã tiến bộ không ngừng. Thời kỳ ở Nga từ năm 1933 đến năm 1938 là thời kỳ Bác có điều kiện trau dồi tiếng Nga hơn cả. Bác vào học trường bổ túc các lãnh tụ do Quốc tế Cộng sản mở. Bác lấy tên là Linốp, giống với tên gọi Nga. Khi viết bài bằng tiếng Pháp để gửi về nước, Bác lại lấy tên là Lin cho hợp với tên gọi Pháp. Bác cũng làm việc ở Viện Nghiên cứu lịch sử phương Đông của Ban Chấp hành Quốc tế Cộng sản. Bác đã đi nhiều nơi ở nước Nga, đến đâu cũng nói một ít tiếng Nga. Riêng trường “Ngoại ngữ Hồ Chí Minh” ở Iếckút, Bác đã đến thăm mấy lần. Đây là một học viện dạy tiếng nước ngoài của Liên Xô mang tên Bác vào cuối năm 1969 và là trường kết nghĩa với Trường đại học Ngoại ngữ Hà Nội. Nhà trường còn giữ lại nhiều kỷ niệm đẹp về Bác. Các đồng chí Liên Xô vẫn còn nhắc lại với lòng xúc động về những buổi gặp Bác xưa kia. Chính tiếng nước ngoài mà Bác đã dùng làm tăng thêm bầu không khí ấm cúng trong tình đoàn kết quốc tế đó. Bác Hồ vẫn học ngoại ngữ khi đã ngoài 70 tuổi Nguyên Phó thủ tướng Vũ Khoan kể, ai cũng biết Bác Hồ rất giỏi ngoại giữ và biết 9 thứ tiếng. Vào những năm đầu 1960, và khi đó Bác cũng đã cao tuổi nhưng vẫn chăm chỉ học ngoại ngữ. Ông Vũ Khoan nói cả đời ông chưa thấy ai chăm học ngoại ngữ như Bác. “Có lần tôi đến dịch cho Bác, trong khi chờ khách đến, tôi thấy Bác mở hộp thuốc lá ra, trong hộp có một mảnh giấy, Bác lẩm nhẩm đọc. Khi ấy tôi không dám hỏi, nhưng nghe thì thấy Bác lẩm nhẩm tiếng Nga. Tôi mới hỏi Bác vẫn học ạ?’ Bác trả lời vì ít dùng tiếng Nga nên Bác quên mất”, ông Vũ Khoan kể. Nguyên Phó thủ tướng cho hay, Bác thường để một mảnh giấy trong hộp thuốc, mỗi mảnh giấy ghi 10 từ tiếng Nga. Mỗi lần mở hộp lấy thuốc Bác lại lẩm nhẩm học từ. Mỗi ngày 10 từ, cứ cho là rơi rụng đi thì mỗi ngày Bác cũng học được 5-7 từ. Theo ông Vũ Khoan, Bác Hồ hiểu tiếng Nga rất sâu, nhưng vẫn ôn luyện hàng ngày dù ít dùng. “Bác học hàng ngày… Bây giờ chúng ta cứ nói học theo gương Bác Hồ, nhưng tôi chưa thấy ai học chăm như Bác”, ông nói. Cũng theo nguyên Phó thủ tướng, Bác Hồ rất giỏi tiếng Anh. “Mới đầu nghe nói Bác biết tiếng Anh, tôi nghĩ chắc Bác cũng biết chứ không thạo lắm. Nhưng lần lên dịch ở Phủ chủ tịch, có nhiều đoàn nước ngoài đến, quay sang đoàn nào Bác nói tiếng nước đó. Khi nghe Bác nói tiếng Anh, tôi mới thấy Bác nói giỏi quá, hay quá”, ông kể. Sau đó, đọc lại những lá thư Bác Hồ viết cho Quốc tế cộng sản viết bằng tiếng Anh, ông Vũ Khoan thấy đúng là chữ Bác thật, viết rất chuẩn. Hóa ra tiếng Anh của Bác rất giỏi chứ không như người ta nghĩ Bác chỉ giỏi tiếng Pháp. Nguyên Phó thủ tướng còn cho biết, Bác Hồ nói tiếng Trung Quốc giọng không hay lắm, nhưng Bác lại rất am hiểu ngôn ngữ này do rất thạo tiếng Nho, tiếng Hán. “Bác nói giọng không hay thôi chứ Cụ hiểu lắm, có cần phiên dịch đâu”, ông Khoan kể. Theo ông Vũ Khoan, tri thức của Bác rất rộng một phần là nhờ vốn ngoại ngữ. Bác biết nhiều ngoại ngữ, đến nước nào là học ngôn ngữ của nước đó đến Italia học tiếng Italia, đến Đức học tiếng Đức, đến Anh và Mỹ học tiếng Anh. Người có thể nói được rất nhiều thứ tiếng chính là nhờ vào sự rèn luyện không ngừng bằng việc tự học với một tinh thần cầu tiến, cộng với sự khắc khổ và phương pháp đúng, Người đã thành công! THÀNH VINH Tổng hợp
bác hồ biết 29 thứ tiếng